Ngày 12 tháng 1...Trời nắng...
Hôm nay Gin đã cho cậu thám tử đó uống viên thuốc mà tôi chế tạo ra...Ko biết cậu ta có sao ko nhỉ?Tôi đã đến nhà Kudo...Cậu ấy ko ở đó...Quần áo hồi nhỏ của cậu ta ko thấy đâu...Có thể cậu ta chỉ bị teo nhỏ lại như chuột bạch trước đây tôi từng thí nghiệm...Thật là 1 trường hợp đặc biệt...Dù sao cũng chúc may mắn...Cậu thám tử...Kudo Shinichi...
Ngày 20 tháng 1...Trời mưa nhẹ...
Tôi có cảm giác tất cả mọi thứ đều quay lưng lại với tôi...Tôi giờ đây chỉ còn một mình cô đơn tên cái thế giới này...Ko bạn bè...Ko ng` thân...Ng` chị duy nhất của tôi cũng đã rời xa tôi mãi mãi...Tại sao? Tại sao chứ? Tại sao lại tàn nhẫn với tôi như vậy? Tất cả đều do tổ chức đó gây ra...Tôi muốn rời khỏi cái dịa ngục ấy... Nhưng ai sẽ giúp tôi chứ???
Ngày 7 tháng 2 ...Trời mát mẻ...
Ko biết có nên cho là mình may mắn hay ko...nhưng tôi đã rời bỏ tổ chức rồi...Tôi đã gặp lại Kudo trong hình hài cậu bé 7 tuổi Edogawa Conan...Và giờ đây tôi khác j` cậu ta chứ? Tôi cũng bị teo nhỏ lại do tác dụng phụ của APTX 4869 ...Tôi ko còn là Miyano Shiho hay Sherry- kẻ phản bội ngày nào...mà bây giờ tôi là Ai Haibara với 1 cuộc sống mới...Mong rằng tôi có thể quên hết tất cả quá khứ của mình...để sống 1 cuộc đời nữa...Dù tôi biết...điều đó là ko thể...
Ngày16 tháng 2...trời lạnh...có tuyết...
Mấy hôm nay hầu như tôi ko ngủ dc...tôi lại gặp ác mộng...Nỗi sợ như muốn nuốt chửng tôi... Và tôi đã thấy bọn áo đen trên đường đi học...Một trong số chúng biết thân phận thực sự của tôi và đem tôi vào hầm chứa rượu...Nhờ Kudo mà tôi dã thoát khỏi chúng...Cảm ơn cậu...Kudo kun...
Ngày 1 tháng 3...trời se lạnh...
Hôm nay tôi và Vermouth gặp nhau trên chiếc xe buýt bị cướp...Cảm giác ấy vô cùng quen thuộc...Áp lực như muốn đâm thủng tôi...tôi ko muốn cậu ấy, tiến sĩ và bọn nhóc vì tôi mà liên luỵ... Tôi biết rằng từ khi rời bỏ tổ chức đó... trên đời này làm j` còn chỗ cho tôi...Chị ơi...Em ngốc quá...ngốc quá phải ko chị? Nhưng lại là cậu ấy bất chấp tính mạng kéo tôi ra khỏi chiếc xe đó...Xem ra...chúng ta hoà rồi...Kudo...
Ngày 18 tháng 3...Trời mưa...
Tôi đã gặp Ran Mori rồi...Cô ấy thật tuyệt vời...Nụ cười của cô ầy là 1 nụ cười thiên thần đem lại niềm vui cho mọi ng`...Thảo nảo Kudo chết mê chết mệt...Tôi biết mình ko thể so sánh với Ran...Tôi muốn trốn tránh...chỉ bởi vì...tôi ko muốn đối mặt với cô ấy...
Ngày 29 tháng 3... Trời mát mẻ...
Hôm nay tôi bị cảm rồi...Chắc cũng tại áp lực từ bọn chúng...Kudo dc mời tới lễ hội ma trái mùa của Vermouth...Cậu ta hoá trang thành tôi để một mình đối đầu với nguy hiểm...Tôi vô cùng lo lắng và lén lấy cặp kính của Kudo để tìm cậu ấy...Kết thúc rồi...Tôi nghĩ mình chắc chắn sẽ chết... Nhưng chính Ran lại xông ra che chở cho tôi... Tôi có thể cảm nhận dc cảm giác mà từ lâu tôi ko cảm nhận dc...Cảm giác ở bên chị tôi...
...Cuộc đời thật trớ trêu...Nhưng vì cậu ấy...tôi sẽ cố gắng...cố gắng sống tiếp...
http://d.f7.photo.zdn.vn/upload/original/2011/10/29/18/22/13198873232108609464_574_0.jpg
Nguồn: Zing me
@Ru Ki: haizzzz đọc bài này thấy thương cho Ai quá, nhưng mình vẫn ủng hộ Shin-Ran hơn :yy:
Hôm nay Gin đã cho cậu thám tử đó uống viên thuốc mà tôi chế tạo ra...Ko biết cậu ta có sao ko nhỉ?Tôi đã đến nhà Kudo...Cậu ấy ko ở đó...Quần áo hồi nhỏ của cậu ta ko thấy đâu...Có thể cậu ta chỉ bị teo nhỏ lại như chuột bạch trước đây tôi từng thí nghiệm...Thật là 1 trường hợp đặc biệt...Dù sao cũng chúc may mắn...Cậu thám tử...Kudo Shinichi...
Ngày 20 tháng 1...Trời mưa nhẹ...
Tôi có cảm giác tất cả mọi thứ đều quay lưng lại với tôi...Tôi giờ đây chỉ còn một mình cô đơn tên cái thế giới này...Ko bạn bè...Ko ng` thân...Ng` chị duy nhất của tôi cũng đã rời xa tôi mãi mãi...Tại sao? Tại sao chứ? Tại sao lại tàn nhẫn với tôi như vậy? Tất cả đều do tổ chức đó gây ra...Tôi muốn rời khỏi cái dịa ngục ấy... Nhưng ai sẽ giúp tôi chứ???
Ngày 7 tháng 2 ...Trời mát mẻ...
Ko biết có nên cho là mình may mắn hay ko...nhưng tôi đã rời bỏ tổ chức rồi...Tôi đã gặp lại Kudo trong hình hài cậu bé 7 tuổi Edogawa Conan...Và giờ đây tôi khác j` cậu ta chứ? Tôi cũng bị teo nhỏ lại do tác dụng phụ của APTX 4869 ...Tôi ko còn là Miyano Shiho hay Sherry- kẻ phản bội ngày nào...mà bây giờ tôi là Ai Haibara với 1 cuộc sống mới...Mong rằng tôi có thể quên hết tất cả quá khứ của mình...để sống 1 cuộc đời nữa...Dù tôi biết...điều đó là ko thể...
Ngày16 tháng 2...trời lạnh...có tuyết...
Mấy hôm nay hầu như tôi ko ngủ dc...tôi lại gặp ác mộng...Nỗi sợ như muốn nuốt chửng tôi... Và tôi đã thấy bọn áo đen trên đường đi học...Một trong số chúng biết thân phận thực sự của tôi và đem tôi vào hầm chứa rượu...Nhờ Kudo mà tôi dã thoát khỏi chúng...Cảm ơn cậu...Kudo kun...
Ngày 1 tháng 3...trời se lạnh...
Hôm nay tôi và Vermouth gặp nhau trên chiếc xe buýt bị cướp...Cảm giác ấy vô cùng quen thuộc...Áp lực như muốn đâm thủng tôi...tôi ko muốn cậu ấy, tiến sĩ và bọn nhóc vì tôi mà liên luỵ... Tôi biết rằng từ khi rời bỏ tổ chức đó... trên đời này làm j` còn chỗ cho tôi...Chị ơi...Em ngốc quá...ngốc quá phải ko chị? Nhưng lại là cậu ấy bất chấp tính mạng kéo tôi ra khỏi chiếc xe đó...Xem ra...chúng ta hoà rồi...Kudo...
Ngày 18 tháng 3...Trời mưa...
Tôi đã gặp Ran Mori rồi...Cô ấy thật tuyệt vời...Nụ cười của cô ầy là 1 nụ cười thiên thần đem lại niềm vui cho mọi ng`...Thảo nảo Kudo chết mê chết mệt...Tôi biết mình ko thể so sánh với Ran...Tôi muốn trốn tránh...chỉ bởi vì...tôi ko muốn đối mặt với cô ấy...
Ngày 29 tháng 3... Trời mát mẻ...
Hôm nay tôi bị cảm rồi...Chắc cũng tại áp lực từ bọn chúng...Kudo dc mời tới lễ hội ma trái mùa của Vermouth...Cậu ta hoá trang thành tôi để một mình đối đầu với nguy hiểm...Tôi vô cùng lo lắng và lén lấy cặp kính của Kudo để tìm cậu ấy...Kết thúc rồi...Tôi nghĩ mình chắc chắn sẽ chết... Nhưng chính Ran lại xông ra che chở cho tôi... Tôi có thể cảm nhận dc cảm giác mà từ lâu tôi ko cảm nhận dc...Cảm giác ở bên chị tôi...
...Cuộc đời thật trớ trêu...Nhưng vì cậu ấy...tôi sẽ cố gắng...cố gắng sống tiếp...
http://d.f7.photo.zdn.vn/upload/original/2011/10/29/18/22/13198873232108609464_574_0.jpg
Nguồn: Zing me
@Ru Ki: haizzzz đọc bài này thấy thương cho Ai quá, nhưng mình vẫn ủng hộ Shin-Ran hơn :yy: